N.H.Ớ
———





Giữa bộn bề sách vở
với kỳ thi
Con chẳng đủ thời gian
suy tư mộng nữa.
Hối hả học như đã quen
chăm chỉ
Chợt giữa câu thơ tuổi
nhỏ dắt ta về.
Quê Mẹ nghèo hun hút
gió triền đê
Là cặm cụi dáng Cha
những luống cày khó nhọc
Là mùa về khi sân vàng
hạt thóc
Mắt Mẹ cười không giấu
nổi đắng cay.
Con cứ bình yên với
tuổi thơ ngây
Đâu biết đắng trong
bát cơm thơm dẻo
Đâu biết thương ngọn
lửa chiều tan vội
Bóng mẹ về chênh chao
trên đường xa
Ký ức ngủ ngoan con đi
học xa nhà
Biết mình có một tuổi
thơ cổ tích
Hiểu mình có quê hương
làm đích đến
Nên vững tâm đi vì quê
mẹ trong tim.
————-
Ngắm nhìn tụi nhỏ để
liếc mắt đưa chúng vào ống kính. Tự dưng nhớ tha thiết những tháng ngày còn là
sinh viên. Đời rất đẹp. Và cuộc sống vẫn không ngừng thiết tha !!! 


Note: Cứ bị thích chụp
hình tụi nó ý !!! 











